- Trang chủ
- Anh Ấy Không Phải Anh Trai Tôi FULL
- 46: Giăng Lưới
Tác giả:
Rồi đây mọi người sẽ cho rằng Giang Dụ Thần là một người có tình có nghĩa, danh tiếng anh càng được lan rộng trong sự yêu quý, việc làm ăn kinh doanh nhờ đó chắc chắn cũng phát triển mạnh.
Chiều tối chủ nhật Giang Dụ Thần sang ăn cơm, bộ dạng lúc này rất thảnh thơi, cũng mang theo giấy xác nhận ly hôn đến khẳng định đã xử lý xong với Tô Tiểu Vy.
Chỉ mới một tuần đã có thể thành công ly hôn, con đường tắt này Giang Dụ Thần đi nhanh gấp nhiều lần thông thường, chứng tỏ trong lòng anh đã sớm muốn nhanh chóng cắt đứt với Tô Tiểu Vy.
Ăn cơm xong Giang Dụ Thần bị tra khảo chuyện thu mua lại công ty nhà Tô Tiểu Vy, mỗi lần ở công ty anh đều tìm cách trốn Giang Dụ Minh, nay đích thân vác xác đến đồng nghĩa với việc đã sẵn sàng đối mặt.
Trong phòng khách, Giang Dụ Minh không hài lòng nói thẳng: “Công ty đó sớm muộn sẽ phá sản, mua vào có khác gì mua một đống phế liệu không giá trị?”
Giang Dụ Thần bật cười, bình thản hỏi ngược lại: “Cha không ở công ty không nói, nhưng mà bao lâu rồi cha không xem tin tức? Kể từ lúc ra quyết định mua lại công ty thì cổ phiếu của công ty mình đã tăng gấp ba lần, còn không có giá trị sao?”
“Sao có thể?” Giang Dụ Minh hoang mang không tin, ông trước đó vẫn lo chuyện Giang Dụ Thần dây dưa bên phía Tô Tiểu Vy sẽ bị vạ lây, không ngờ lại sinh ra tình huống này.
“Cha yên tâm đi, con sẽ không ngu dại tự hủy hoại mình đâu”
Nghe giọng điệu tự tin của Giang Dụ Thần, Giang Dụ Minh xem như lần này mắt nhắm mắt mở để anh tự quyết, nhưng có một chuyện ông vẫn không thể không lo là chuyện lập gia đình của anh.
“Chuyện Tô Tiểu Vy xem như kết thúc, vậy cũng nên tìm một cô gái tử tế mà kết hôn”
Giang Dụ Thần trong lúc uống nước liếc nhanh qua chỗ Hạ Nhiên Y, vờ thuận theo: “Con mới hai mươi bảy tuổi, cha gấp làm gì?”
“Làm cha đi rồi biết, xem lúc đó mày còn có thể ung dung như thế không”
Ngồi nói chuyện với Giang Dụ Minh và Vương Tư Tuệ một lúc, Giang Dụ Thần cùng Hạ Nhiên Y lên phòng nói chuyện riêng.
Ra ban công ngồi, sắc mặt Giang Dụ Thần kém đi vài phần, không chần chừ hỏi: “Lúc nãy chuyện anh nói em đều nghe rõ đúng không?”
“Ừm” Hạ Nhiên Y gật đầu.
Giang Dụ Thần khẽ thở dài mang theo bầu tâm sự, biểu cảm cực kỳ nghiêm trọng: “Mấy hôm nay anh bị sờ gáy rồi”
Hạ Nhiên Y bị dọa cho căng thẳng theo, cẩn trọng hỏi: “Tại sao?”
Giang Dụ Thần nhìn thẳng vào mắt Hạ Nhiên Y, nét mặt hiện lên ẩn tình: “Việc thu mua công ty phải kê lại thuế, thuế cá nhân cũng phải kê lại, chỉ sợ sơ sót bị phát hiện...!rửa tiền”
Hạ Nhiên Y sững sờ, theo như những gì cô biết rửa tiền sẽ phải ở tù, nếu như có bất trắc gì công ty sẽ gặp nguy.
Cô không dám tin Giang Dụ Thần tính kế lâu như vậy lại không nghĩ đến hậu quả phát sinh.
“Bây giờ anh phải làm sao?”
“Anh đã nghĩ kỹ rồi, anh sẽ đút lót để bí mật chuyển tên chủ tài sản, anh không thể để cha anh hay mẹ em biết chuyện này, nên chỉ còn có em mới có thể giúp anh”
“Em phải giúp thế nào?”
“Anh đã hỏi rồi, chỉ cần chuyển cho người nhà vẫn an toàn hơn, có điều...!chúng ta phải đăng ký kết hôn”
Hạ Nhiên Y kinh ngạc không thốt nên lời, chuyện này là không thể: “Không còn cách khác sao?”
“Không còn, Nhiên Y, chẳng lẽ em muốn thấy những công sức anh bỏ ra đều tiêu tan hết? Anh biết em không muốn đăng ký kết hôn, em xem như vì giúp anh, đợi mọi chuyện qua đi ổn thỏa em muốn ly hôn anh cũng chịu”
Đối diện với gương mặt khốn khổ của Giang Dụ Thần, Hạ Nhiên Y bị làm cho mềm lòng.
Nếu chuyện rửa tiền liên quan đến công ty rất có thể bị niêm phong đóng cửa, vậy thì có rất nhiều người bị mất việc, nếu chuyện này được thông qua có lẽ không chỉ cứu được Giang Dụ Thần mà còn cả bao con người làm trong công ty.
Vả lại Giang Dụ Thần cũng chính miệng nói xong chuyện này Hạ Nhiên Y muốn ly hôn anh cũng đồng ý, trước nay anh luôn làm đúng lời hứa, chuyện rà soát kiểm tra này có lẽ sẽ nhanh chóng.
Dù lo sợ nhưng Hạ Nhiên Y vẫn gật đầu đồng ý, cuộc sống của nhiều người vô tội phụ thuộc vào cô, cô theo phe Giang Dụ Thần, hậu quả anh gây ra cô cũng nên chịu một phần trách nhiệm.
Được Hạ Nhiên Y đồng ý, Giang Dụ Thần thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt cũng tươi tỉnh hơn, cẩn thận dặn dò: “Ngày mai công chứng hồ sơ nhập học cho em, sẵn đó chúng ta thực hiện kế hoạch”
Hạ Nhiên Y yếu ớt gật đầu, trong lúc cô không để ý, khóe môi Giang Dụ Thần nhếch nhẹ đầy đắc ý.