- Trang chủ
- (12cs) Trọn Đời
- C71: Quên Đi 1 Người
Tác giả:
- Mày khỏe rồi nhỉ .
- Không nhìn à mà hỏi ! - Yết nói
- Vậy khi nào cậu xuất viện ? - Thiên Bình hỏi
- Thích thì ra luôn . - Yết bá đạo nói .
Mọi người đang cười nói vui vẻ thì từ đằng sau cánh cửa , có 1 bóng người chỉ biết đứng nhìn ngồi ngồi thụp xuống đất . Có lẽ Yết chỉ quên mỗi mình cô mà thôi , Xử ngồi nhìn mọi người rồi từ đằng sau có 1 cặp nam nữ đi đến vỗ vai cô , cặp nam nữ đó không ai khác chính là Xà Phu và Thiên Mẫn
- Sao em không vào thăm Yết đi ! - Thiên Mẫn nói làm cho những người trong phòng chú ý .
Ngư nhanh chân ra xem thử và rồi cô sung sướng kéo cả 3 vào thăm Yết . Xử bị kéo bất ngờ nên đành phải vào , cô thật sự không muốn mọi người biết tình cảnh này của mình , càng không muốn nhìn thấy Yết vì khi nhìn thấy gương mặt thân quen đó , cô thật sự chỉ muốn khóc mà thôi . Xử cố gắng kìm nén đau khổ , cô gượng cười với mọi người . Yết nhìn thấy Xử thì anh lại trở nên lạnh lùng, hỏi cô :
- Cô đến đây làm gì ?
Mọi ánh mắt đều hướng về Xử, mọi người ngạc nhiên nhiên lắm , thật sự bọn họ chẳng hiểu gì cả . Xử ngay sau khi nghe câu nói đó chỉ biết cười nhạt . Xà Phu thật sự cũng rất ngạc nhiên, chuyện gì đã xảy ra vậy , anh thắc mắc hỏi Yết , tay chỉ vào Xử
- Em không nhớ ai đây à ?
- Thầy hỏi gì kì vậy , em chả biết cô ta là ai cả ! - Yết trả lời làm Xử chỉ biết đứng im .
Cô nhẹ nhàng cầm tay Xà Phu rồi nhìn Xà Phu lắc đầu ý nói là đừng hỏi Yết nữa . Xà Phu như hiểu chuyện nên anh cũng thôi . Mọi người kéo Xử ra khỏi phòng bệnh của Yết và bắt đầu cuộc tra hỏi , Bảo hỏi :
- Chuyện này là sao vậy, cậu kể cho bọn mình nghe đi .
- Yết sau khi tỉnh dậy thì cậu ấy không nhớ ra mình là ai , mặc dù cậu ấy nhớ ra mọi người! - Xử nói mà mặt cô cứ cúi xuống sàn , gương mặt hiện rõ sự u buồn. Mọi người chỉ biết nhìn cô mà thấy thương , Xử không muốn làm mọi người lo lắng nên cô tìm cách trấn an :
- Mọi người đừng lo , mình sẽ cố gắng làm cho cậu ấy nhớ ra mình , mọi người yên tâm đi nha ! - Xử nói xong nở 1 nụ cười tươi , nụ cười như ngày xưa vậy nhưng thật sự thì ẩn sâu trong nụ cười ấy vẫn có sự hiện hữu của nỗi buồn .
Nói chuyện xong xuôi , mọi người lại tiếp tục đi vào để thăm Yết , họ ở lại được 1 lúc thì về . Bọn họ cần tạo cho 2 người kia 1 khoảng không gian yên tĩnh để Xử có thể giúp cho Yết nhớ lại mọi chuyện , nhớ lại khoảng thời gian 2 người họ hạnh phúc bên nhau .